Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. Thế nhưng khi báo cáo kết quả, tớ suýt đánh rơi cái gạt tàn thuốc khi nghe cô ấy báo cáo về những điều đã cam kết nhưng lại không nằm trong thẩm quyền của mình, đồng thời còn tự ý liên hệ với những người hoàn toàn không nên đặt mối quan hệ. Tuy nhiên, tớ đã giao cho các nhân viên của mình một số công việc và họ cũng đã làm rất tốt.
Phần việc cộng thêm của một nhà quản lý có vẻ như quá nặng nề đối với James. Đó là nút thắt khó nhất trong công việc hiện tại của bọn tớ. Họ là một đôi khắng khít trong học tập lẫn khi chơi thể thao.
Thế nhưng mọi chuyện hóa ra ngược lại. Những việc đó có thể sẽ rất khó thực hiện. Chắc chắn họ sẽ được lợi rất nhiều nếu am hiểu về nghệ thuật quản lý này.
Cậu hãy nhìn lên đây. Thế nhưng James đã biết hậu quả sẽ như thế nào nếu anh làm như thế. Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc.
Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn. Làm thế nào điều này có thể xảy ra nhỉ? Anh đã hết sức cẩn trọng cơ mà. Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng.
- Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn. Một lần nữa, James lại bước đến bên chiếc bảng trắng. Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian.
Nhờ vậy, anh có thể trò chuyện với các nhân viên của mình và qua đó hiểu hơn những khó khăn mà họ đang gặp phải. Cho đến khi cả Jones và James cùng được thăng chức lên làm quản lý. Thật ra, chẳng phải họ phụ thuộc vào nhau đến mức có cùng mọi chọn lựa.
Họ không đạt chỉ tiêu đã được giao. Nhân viên của James cứ luôn miệng càu nhàu và cảm thấy bản thân họ lúc nào cũng phải chịu áp lực công việc rất lớn. Anh muốn tìm cách sẻ chia với họ những điều mà Jones đã chỉ cho anh.
- Không biết tôi đã nói với ông hay chưa nhưng thật lòng tôi rất lấy làm tiếc vì những gì mình đã gây nên. Anh xác định rõ những yêu cầu của mình. Kể từ đó, họ được bố trí làm việc trong hai căn phòng riêng biệt nhau.
Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. Vì thế, anh bắt tay vào chuẩn bị thật kỹ những phạm vi yêu cầu đối với từng công việc trước khi giao việc cho họ. - Tớ cũng không hiểu nữa.