Máy móc chưa bao giờ được tôn vinh cao hơn con người. Đến trước Lou Gerstner thì tình trạng trở nên thái quá với căn bệnh duy lý trí xuất hiện. * Machine language là ngôn ngữ nhị phân tự nhiên mà bộ xử lý trung tâm ( CPU) của máy tính có thể nhận biết và thực hiện.
Cha thật sự không hình dung được công việc ra sao cả. 1937, sau khi viếng thăm vua nước Anh, Goege VI, tại Luân Đôn, Watson và Jeannette đáp tàu đến Berlin, thủ đô nước Đức đang trong thời kỳ Hitle nắm chính quyền. Watson có dịp gặp nhà tâm lý học Michael Supa.
Con người giữ vị trí hàng đầu, là trung tâm, là động lực và là mục tiêu trong mọi quyết định. Nhưng cuối cùng, Tom lại trở thành người ảnh hưởng lên thế kỷ XX bằng cách lãnh đạo IBM. Thời kỳ đó, một chiếc ô- tô muốn khởi động được thì cần phải quay bánh trớn ở trước xe.
Nhân viên của ông không ai lạ tính nóng nảy và gia trưởng của vị chủ tịch. Watson ở Endicott nói ngược lại. Đây là một cơ hội, xét theo khía cạnh kinh tế.
Thật ra, Tom chỉ thấu hiểu cha mình khi Watson qua đời. Người này khắc nó lên gỗ, người khác viết nó trong cuốn sổ. Chăm lo bằng quỹ hỗ trợ đối với những người hi sinh và thân nhân của họ.
Thật ra, ông chỉ là nhân viên bán hàng của một chi nhánh ở xa. Nghề kinh doanh, xưa nay vẫn thường bị hiểu chỉ như là nghề kiếm tiền. Do vậy, Gerstner cần tháo bỏ nó, đánh thức gã khổng lồ.
Câu chuyện này nói lên điều gì? Có lẽ nó giải thích trường hợp của những nhà tiên phong khi mà phía trước Watson hay Henry Ford chưa có một lý thuyết nào soi đường họ phải tự tìm lấy đường đi. Google khó mà làm nên huyền thoại mới, huyền thoại tuổi trẻ nếu không xây dựng các giá trị chia sẻ theo tâm niệm không biên giới của thời đại. 1941 kết hôn với Olive Field Cawley.
Ngay trong năm đó, 1912, Watson cầu hôn và được nhận lời. Chúng ta đều biết rằng trong bất cứ việc kinh doanh nào cũng cần những con vịt hoang dã của nó. Khi cha tôi mất vào năm 1956 sáu tuần trước khi bắt tôi dẫn dắt IBM tôi khi đó là người đàn ông nhút nhát nhất nước Mỹ.
Mong muốn của ông đối với người con trai cả làm người ta nhớ lại cảm xúc của ông vào cái ngày Watson mất cha. Vào cuối đời, ông nhắc lại nguyên tắc vàng và lý thuyết bốn đối tượng: Số nhân viên đã tăng từ 400 lên gần 2.
Người chụp ảnh bấm máy. Mặt khác, không ai mạo hiểm hơn Tom khi dám dốc nhiều hơn sáu lần doanh thu của mình để tạo ra một cuộc cách mạng máy tính. Như thể bên trong những bước chiến lược của vị CEO mới hôm nay là những tiếng thì thầm và cả càu nhàu của vị chủ tịch tiền bối.