Tớ nghĩ là hoàn toàn có thể, nhưng tớ cần cậu nói thật với tớ. Nhiệm vụ của người đó là kiểm tra căn cước của những người ra vào. Một cách vô thức, người đó sẽ cảm thấy bị ép phải trung thực giống như những con chó của Pavlov biết đến giờ được ăn mỗi khi ông bước vào phòng.
Người đó bị rối loạn tâm thần nặng. Có lẽ cả ba chúng ta cùng bắt tay nhau. Hãy quan sát kỹ lưỡng và bạn sẽ không dễ dàng bị đánh lừa.
Hãy cho tôi biết cái sự thật chết tiệt và biến ra khỏi cuộc đời tôi!” Đó không phải là một chiến lược hiệu quả. Và đề nghị nhỏ này sẽ không làm bạn đi vào chỗ chết. Chúng ta có thể thấy nhiều ví dụ về các phản xạ có điều kiện trong cuộc sống hàng ngày.
Nếu ai đó đang nói hoặc lắng nghe một thông điệp mà họ không thoải mái, họ có thể ngả đầu ra xa khỏi người đối thoại. Khi việc tranh luận trở nên vô hiệu, hãy dừng lại. Trong chiến dịch tranh cử tổng thống năm 1960, Richard Nixon tìm cách nhắc cho người dân Mỹ nhớ rằng đối thủ của mình, John F.
Biện pháp này là để vệ sinh vòm miệng. Nói cách khác, chúng làm cho người nghe tạm thời xuất thần trong khi bộ não người đó cố gắng xử lý thông tin. Một lời dối trá luôn cần hướng về phía trước.
Để phát giác sự dối trá hiệu quả nhất, bạn có thể dẫn dắt cuộc trò chuyện theo một hướng cụ thể. Nếu người đó đang ngồi, hãy làm cho người đó đứng dậy và đi lại trong phòng. ” Ý đồ hoàn toàn khác so với thông điệp, nhưng ông ấy đã bộc lộ được quan điểm của mình.
Smith: Hãy kể cho tôi thêm về kinh nghiệm của anh ở những nơi này. “Người có mắt để nhìn và có tai để nghe có thể tự thuyết phục mình rằng không người chết nào có thể giữ được bí mật. Em sẽ từ bỏ những điều này khi chúng mình kết hôn, phải không?”
Hãy xem ba ví dụ đặc trưng về ảnh hưởng này trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta. Sự khác biệt rất tinh tế, nhưng sự tương phản lại rất lớn. Trước những câu hỏi về niềm tin và quan điểm, kẻ nói dối thường mất nhiều thời gian hơn để suy nghĩ câu trả lời.
Với những người thuận trái, thì ngược lại: ánh mắt hướng lên và sang bên phải. Người đó sử dụng những cụm từ như: “Nói thật với anh,” “Nói rất thật lòng” và “Tại sao tôi phải nói dối chứ?” Với viên đạn bạc này, bạn tăng khoản tiền đặt cược, nhưng bạn dựa vào trí tưởng tượng của người đó để nêu lên những thiệt hại mà bạn có thể gây ra.
Đây là một ví dụ khác. Trong kinh doanh, bạn bán một sản phẩm hoặc dịch vụ. Nhiều khi người chần chừ không muốn nói ra sự thật lại rất có ưu thế.