Mùa xuân năm 1993, phần lớn những việc tôi làm là hướng cho hãng tập trung lại vào thị trường với suy nghĩ rằng đó là cách duy nhất để Kết thúc buổi nói chuyện, Watson bất ngờ đề nghị Gordon làm việc cho IBM. Ông để dành chữ think đó cho giai đoạn hai.
Watson đã thuê người da đen vào 18 năm trước khi một đạo luật bình đẳng về họ ra đời ở nước Mỹ văn minh và nhân danh tự do. mà ngôn ngữ hiện đại ngày nay gọi đó là một dấu hiệu trong bộ nhận diện của một tổ chức được nhắc đến nhiều có lẽ là nhờ vào khả năng nó giúp người ta nhìn thấy. đã tin và dùng kinh doanh để kiến tạo hòa bình xuyên biên giới.
Khát vọng sinh tồn buộc họ phải liệt kê những phương án, đánh giá rủi ro và nắm bắt những cơ sở vốn có hoặc sẽ xuất hiện trong tương lai gần. Vả lại, rõ ràng Watson chẳng thể lấy những công thức này từ sách vở nào mà chỉ khôn ngoan lấy từ chính nhu cầu của con người, của bản thân ông. Thế giới yên bình và huy hoàng đó, như ông từng mơ ước và làm được, đã tồn tại đến cả khi Watson qua đời gần 40 năm sau khi ông qua đời, Homestead mới tạm dừng hoạt động, tức những năm 1990 khi IBM rơi vào suy thoái.
Tất cả các bức tường ốp gỗ và các cửa sổ cho phép ngắm toàn cảnh Endicott. Nhưng một khi đã sa vào tính tự mãn, ta sẽ gục quỵ mãi mãi. Ông không thích cách thông thường.
Vì sao Gerstner lại đặt tầm nhìn vào mức ưu tiên hạng bét điều mà theo lẽ thông thường người ta sẽ đặt ưu tiên hàng đầu? Đơn giản là ông làm khác. Nhưng cho đến năm năm 1933, giá cổ phiếu IBM rớt một nửa, thu nhập công ty không tăng. Cuối cùng, trong các thành phố chỉ còn lại một mình ông một chợ với đội ngũ bán hàng nổi tiếng là niềm nở, chiều khách.
Hơn nữa, có thể thấy, khả năng công thức hóa nghệ thuật bán hàng, thậm chí là một biểu thức khoa học quản trị của Watson là rất quan trọng. Thuở đó, thành phố là một khái niệm xa lạ với cậu bé, vì thành phố gần nhất với nông trang là Painted Post cũng cách xa New York250 dặm(*). Tháng năm 1956, Watson chủ trì cuộc họp ban lãnh đạo.
Ông đã mất 10 năm để chuẩn bị cho tôi kế thừa từ ông, và tôi là một thanh niên trẻ nóng vội, háo thắng với mọi thứ, tự phụ và vội vã. xuất, phân phối hàng hóa và phân loại dịch vụ trên thế giới rộng lớn, thì chúng ta sẽ trở nên thiếu Dường như đó là tất cả những gì ông mong mỏi nhất trong cuộc đời sóng gió của mình.
Và ông nhất định rằng, những nhân viên bán hàng của mình phải luôn chỉnh tề trong những bộ trang phục đen lịch sự. Watson bắt đầu xuất hiện khắp mọi nơi. Nhưng cũng chính tác giả cho biết rằng, ông chủ IBM chưa bao giờ ban hành một quy định chính thức nào về những bộ trang phục vest đen cho đội ngũ bán hàng.
Ai là những nhà lãnh đạo kinh doanh hàng đầu của thế kỷ XX? Chắc chắn sẽ có một số cái tên nổi cộm như: Henry Ford, Jack Welch và William H. Đó là môitrường mà bất cứ ai tham gia vào đó đều biết cần phải tạo vị thế hình ảnh của công ty chứ không hẳn là vị thế cá nhân. Các sáng kiến quản trị của Watson ngày nay được tìm thấy khắp mọi nơi.
Cắt giảm chỗ làm trở thành một kỹ thuật cho phép của thời đại. 000 nhân viên, sau Thế chiến thứ hai, của ông được tự do lựa chọn môn thể thao mà mình yêu thích trong khu vực IBM Country Club, chứ không bị buộc phải cưỡi ngựa hay phóng ô-tô. Người ta đã hỏi ông có sa thải người này không.