Thi thoảng đáp lời vài nhân vật quen sơ sơ. Dù việc đối tốt với tôi cũng vì khiến chị thấy thoải mái. Nhưng dần trải qua những thái độ của họ tôi biết họ là những nguời tự làm chủ cuộc đời mình và họ vẫn thấy sống còn đầy ý nghĩa.
Dưới nhà, cháu giúp việc đang nấu ăn sáng. Để xem lực lượng công an nhân dân đối xử với quần chúng thế nào. Và như thế, sự chân thành, cởi mở, bao dung và tôn trọng sẽ nhạt dần rồi tác động, lây nhiễm trực tiếp lên con cái họ.
Và bỗng khao khát nó sáng lên nhiều nữa. Mẹ hỏi: Hay mẹ xin hai bác cho con về nhà nhé. Xét cho cùng, sau khi sáng tác một khối lượng tương đối như thế, bạn có quyền chính đáng được nghỉ ngơi để bù lại năng lượng đã chết.
Tôi muốn đâm vào đâu đó. Tôi biết nó nhạy cảm và có những năng lực tiềm ẩn. Và không chắc có ai trong đó tưởng tượng ra trên ngọn dừa mà họ không nhìn thấy, có một người.
Nhưng ông cụ thì vẫn muốn sống. Lũ sư tử trông thật già nua và hốc hác. Cũng dễ hiểu, đã bon chen thì mấy ai còn sáng suốt.
Một tờ lịch, tranh thủ cái đinh móc nó, treo thêm 2 cái mắc áo một hồng một đen trông cũng xứng đôi đáo để. Vùng dậy, trợn trừng, bạn hát: Khi mà bị trói lại sự tự do điều chỉnh, sự trói này lại âm thầm đồng lõa với cơn suy nhược gô cổ cả thân xác đầy hiếu động.
Dường trong mẹ luôn có khao khát về danh tiếng, với công việc mẹ lại đầy trách nhiệm nên mẹ luôn phải cố quá sức mình. có vu khống, luận tội, bào chữa, kết án, kháng án, tống giam, xử lại… Nhưng rốt cuộc, các cậu hay tớ vẫn là phận con sâu cái kiến, bị bọn hiện sinh có quyền lực thích thì thả rông, không thích thì nhốt lại, thủ tiêu, ngứa ngáy thì làm trò tiêu khiển.
Anh đang hạnh phúc. Sự đố kị lộ liễu này thực ra dễ là biểu hiện của vô đạo đức và bất hiện sinh. Hoàn toàn không ngái ngủ.
Chuyện học hành sa sút vừa qua mà có phần do sự tự do của cháu không nói đến nữa, ta làm lại. Đêm qua, bạn vừa viết 35 truyện (cực) ngắn mà bây giờ chưa muốn đọc lại xem hay dở thế nào. Tôi thấy lòng nhẹ đi nhiều.
Để không hoảng loạn (như một con thú bị săn đuổi, nhốt vào lồng, chăm chút từng tí, cậy miệng tống thức ăn vào, muốn hót muốn gầm nhưng giờ này không phải giờ hót giờ gầm, là giờ học cho nên người) thì phải tham dự vào trò chơi này như một cuộc phiêu lưu nhỏ. Em sẽ thôi là một sinh linh. Chúng tôi ngồi yên với sự thoải mái chứ không gắng gượng hay kìm nén.